GÀ TRỐNG THIẾN

Nhà mình nuôi chú trống cường làm giống. Bực là biết được chọn làm giống nên nó rất huyênh hoang, khệnh khạng. Mình tặc lưỡi: trống choai, đỏm dáng, oai vặt một tí thôi cũng mở lượng cho nó được.

Ai dè, Choai lại không biết thế nào là chừng mực. Mới nhú cựa non đã tung chưởng từ xó bếp tới hố ga chuồng lợn. Tệ hại hơn, nó khiến cho hàng loạt mái già phải nằm ổ ấp một đống trứng ung, thiếu trống, còn lũ mái mơ thì mang tiếng chửa hoang, chung chạ.

Mẹ cu xót của, bù lu bù loa, đau hết cả đầu.

Đại hội gia đình lần một quyết nghị: Không làm giống được, thiến, vỗ béo, thịt.

Con Mực mang tin quyết nghị này làm qùa cho con Mướp. Mướp là sư phụ của Choai nên hô rất to: có biến. Choai té vội xuống vườn ẩn náu. Nghĩ bụng, trống mà bị thiến thì còn f**k gì đời trai. Chi bằng nhảy qua rào sang nhà hàng xóm ẩn náu mấy hôm chờ cho biến qua đã.

Đại hội gia đình lần hai lại quyết nghị: Loại đào tẩu này không cần vỗ béo nữa, bắt về cắt tiết ngay.

Mình đích thân năm lần bảy lượt sang nhà mụ hàng xóm xin cho bắt con gà hư về trị tội. Con mẹ này vốn có hiềm khích bờ rào bờ dậu với nhà mình từ lâu, nên lần nào cũng quẳng cho mình một câu: Thằng cu gà là của nhà ông, nhưng nó đang ở đất nhà tôi. Trên đất nhà tôi cần phải tôn trọng cả nhân quyền, khuyển quyền lẫn kê quyền nên không thể bảo bắt về là thả về được. Lão chồng thì thủng thẳng: ông rước về sớm tôi mừng, nuôi nó cũng tốn cám cò nhà tôi lắm chứ báu bở gì, có điều phải hỏi ý kiến nó xem nó có đồng ý về không.

Mẹ cu lại bù lu bù loa, đau hết cả đầu.

Lộ tin thiến cho Choai cho Mướp, con Mực xin đái công chuộc tội hiến kế: nó với con Mick bên đó cũng hành tẩu giang hồ nhiều năm nên có mối thâm giao ân oán. Miễn con Mick để yên thì chuyện tóm Choai về y án dễ như húp cháo gà.

Đại hội gia đình lần ba lại quyết nghị: Giao Mực phụ trách, bằng mọi giá bắt Choai về trị tội.

Và, sau khi xóm giềng râm ran tin thấy Choai bị nhốt ở cửa bếp nhà mình, vợ chồng lão hàng xóm nhảy tưng tưng nói mình dám xâm phạm chuồng thú nhà lão, hỏi mẹ cu có biết “persona non grata” là gì không, rồi hậu quả sẽ to lớn lắm. Lão chồng còn đòi đưa Choai trở lại chuồng nhà lão để hỏi ý kiến nó nhằm đảm bảo quyền của loài gà… Lũ Ô-sin cơ hội trước ở nhà mình giờ được dịp nói xấu, tung đủ loại tin giả, đủ thuyết âm mưu, nhiễu loạn.

Bọn trọc phú hiếm muộn thể diện hay lu loa và lũ Ô-sin rỗi hơi vốn miệng nhanh hơn não.

Mẹ cu lại bù lu bù loa, đau hết cả đầu.

Đại hội gia đình – phiên bất thường quyết nghị: Phải thịt vì lò đã nổi lửa chờ, nhưng trước tình hình căng thẳng này cứ vặt trụi lông và thiến đã cho sự đã rồi, rồi tính tiếp.

Tối đó, cả làng nghe thấy tiếng gáy – tiếng gáy của con gà sống thiến trụi lông.

Hồi kết:

Vụ này ồn nào nên  mình quyết tâm thịt Choai, cắt hết râu của Mướp – đày xuống xó bếp, giảm khẩu phần ăn của Mực, cần thì chiến với vợ chồng lão hàng xóm… để cho bọn ngông nghênh thấy rõ oai linh.

Mướp cò cọ cái lưng vào bàn tay mẹ cu. Mẹ cu sụt sịt xin cho Mướp, thương cho Mực… và muốn mang vấn đề bàn lại ở Đại hội gia đình.

Mình hết nhiệm kỳ.

Loading

2 comments for “GÀ TRỐNG THIẾN

Leave a Reply to Vũ Hồng Cancel reply