Xuân đó một chiều em với anh Nắng quê anh ấm hàng cây xanh Ta cùng xe đạp về thăm mẹ Đất lạ em yêu bởi có anh. Kìa Nhổn, đây Chèm, sang đập Đáy Trôi, Phùng, Bún, Gạch,…
Bài viết này không phải của tôi. Đây là bài viết ghi là của “Nhà báo Phan Đăng”. Tôi đọc là thấy đồng cảm nên đăng lại tại trang của mình. Từ lâu tôi đã rất trăn trở: Đất nước…