ANH ĐÃ QUÊN

ANH ĐÃ QUÊN

Nhớ ngày xưa, mắt mắt xanh
Giấu nhìn như gió mà thành tình nhân
Suối yêu cho những trong ngần
Tình xanh trong những ân cần trao nhau.

Mà nay ai hóa nỗi đau,
Mà nay ai bỗng đổi màu chữ yêu?

Anh không tiếc, chẳng nhớ nhiều
Gối kia không ngủ vì chiều không mưa.
Đêm đông nắng gắt như trưa
Phải đâu anh nhớ ngày xưa chúng mình.

Kìa ai bậc cửa, giật mình
Ôi là tiếng gió giục mình lặng thinh.
Anh đã quên, cả bóng hình
Bờ môi, ngực ấm, ân tình, anh quên!

 

Loading

Leave a Reply